Tác giả: Hoa Hướng Dương
TỰ TÌNH MÙA XUÂN
( Thơ ca )
Người ta bảo,cứ cho đi là mất
Còn tôi cho là nhận cả bầu trời
Tôi cho đi là nhận những nụ cười
Bàn tay siết,ánh mắt trao nồng thắm
Cho là nhạn tình yêu từ sâu thẳm
TRái tim mình,trái tim bạn quen thân
Bước trong đời mà lòng thấy lâng lâng…
Nhà thơ nói: Yêu là chết ở trong lòng một ít
Còn với tôi:Yêu-liều thuốc đắng tuyệt vời
Chữa vết thương lòng cho kẻ đơn côi
Yêu là khổ đau ,là cay đắng rã rời
Là mòn mỏi đợi chờ đêm hiu hắt
Là hạnh phúc mong manh sợ vụt tắt
Ngọn nến tình như leo lắt trong tim
Là môi hôn dịu ngọt dưới trăng đêm
Là hơi thở nhè nhẹ bay lọn tóc
Yêu là nhớ nhung, là cười, là khóc
Là cần nhau khi đã sắp mất nhau
Là sướng vui khi được tựa mái đầu
Yêu là thứ mà đời không thể thiếu
Người ta bảo Xuân đi, Hè sẽ đến
Còn với tôi,Xuân ở mãi trong lòng
Đến khi nào tôi hết biết chờ mong
Mưa mùa Hạ sẽ làm tôi dịu mát
Thu tới, Đông qua, tình yêu trở lại
Giọt Xuân nồng trên …từng…phím… tơ… buông…